một trăm năm đọng giấc thành thơ 

xin chào,

mình là Trần Hoàng Hải, sinh năm 2006, sinh ra và lớn lên ở thành phố Hồ Chí Minh. hiện tại vẫn đang dành phần lớn thời gian để sống. quỹ thời gian ít ỏi còn lại, mình dùng vào việc nhìn lại và ghi chép vụn vặt quá trình sống ấy - tạm gọi là viết. 

mình bắt đầu viết từ năm 2021, chủ yếu là thơ, sau này viết thêm vài thể loại khác như: truyện ngắn, tản văn, v.v. một phần vì còn trẻ, phần còn lại vì "ngu", nên mình chả biết gì về thơ ngoại trừ việc thích viết nó. dẫu sao, điều ấy cũng chưa thực sự quan trọng ở thời điểm này (việc thực sự nhìn thấy chân lý trong một điều gì đấy í mà) đối với mình - nhất là về thơ - nên trước mắt là mình cứ thong thả viết. nếu cảm thấy thích thú, tò mò, v.v. bạn cũng có thể thong thả đọc. 

mình chưa bao giờ nghĩ đến một cái bút danh nghiêm túc, nhưng mình thích cái tên bố mẹ đặt cho mình - Trần Hoàng Hải. nên mình đề danh dưới mỗi bài luôn là "tranhoanghai." với ý tưởng là: 


1. trong quá trình đọc thì các bạn cũng không cần quan tâm đến tác giả (là mình) nghĩ gì cho lắm. không nhất thiết phải hỏi "đoạn này bạn í nghĩ gì mà viết vậy?". nghĩa là mình muốn các bạn cứ đọc thơ mình như đọc thơ những người khác, thấy sao thì nó là vậy thôi. thành thử mình viết thường mỗi chữ cái đầu trong tên để thể hiện mong muốn hạ thấp vai trò của tác giả trong quá trình tiếp nhận của các bạn. 

2. ở góc độ người-viết, mình muốn mỗi chữ, mỗi câu, mỗi bài viết ra đều hoàn toàn là quá trình tự nhìn nhận và ghi chép một cách trung thực những trải nghiệm (bên trong và ngoài) của mình. nghĩa là chỉ có mình thôi. không ảnh hưởng bởi ai, không nghe ai xui viết hết. nên mình đặt dấu chấm ở cuối bút danh. 

vậy đó, nhiều lời nhỉ? dẫu sau cũng mong các bạn bình an, cả trên những ngón tay. 

tranhoanghai. 

*nguồn ảnh: Hà Trí Hiếu